Vụ bé trai 9 tháng tuổi bị bắt cóc ở Đồng Nai:

"Đơn đặt hàng" trị giá 20 triệu đồng!

Thứ Ba, 26/02/2013, 16:19

"Em chỉ nghĩ là bắt bé An đưa cho người chị gái ở Trung Quốc 'thèm' một đứa con trai để có tiền về quê ăn Tết với các con em, ai ngờ…!", nghi can Lê Thị Mơ biện hộ một cách "đáng thương" cho hành động bắt cóc trẻ em bán sang Trung Quốc xảy ra vào những ngày giáp Tết Nguyên đán Quý Tỵ trên địa bàn huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai!

Chiến công xuất sắc những ngày đầu năm

Ngày 6/2, Công an tỉnh Đồng Nai cho hay đã di lý nghi can Lê Thị Mơ (32 tuổi, quê Thọ Lập, Thọ Xuân, Thanh Hóa) trong vụ bắt cóc cháu Dương Hoàng Anh (9 tháng tuổi) về Đồng Nai để làm rõ vụ bắt cóc trẻ em bán sang Trung Quốc xảy ra trên địa bàn.

Trước đó, ngày 29/1, Công an huyện Trảng Bom nhận được đơn trình báo của chị Lê Thị Long (33 tuổi, ngụ tại ấp 2, xã Sông Trầu, huyện Trảng Bom) về việc con trai chị là bé Dương Hoàng Anh đột nhiên mất tích. Vụ việc xảy ra khoảng 14h cùng ngày khi chị Long đang bán hàng tạp hóa ngay trong nhà mình thì Mơ ghé chơi - trước đây Mơ hay giao hàng khăn giấy cho chị Long nên cũng qua lại quen biết.

Có người quen cũ đến chơi, chị Long cũng vui vẻ đón tiếp. Ngồi trò chuyện một lúc thì chị Long than thở với Mơ rằng mình đang có quá nhiều việc nhà chưa hoàn tất, nhất là thau quần áo ngâm từ sáng mà do bận trông con nhỏ nên chưa giặt được, nghe thế Mơ đã nhanh nhảu bảo để chị ta bế con nhỏ cho chị Long giặt đồ… Nghĩ Mơ nói thiệt tình và cũng nghĩ Mơ đang rảnh rang nên chị Long chẳng suy nghĩ gì khi để Mơ trông giữ cháu Hoàng Anh, còn chị ra sau nhà giặt quần áo…

Do phải giặt khá nhiều quần áo nên phải gần hai tiếng sau chị Long mới hoàn tất công việc. Khi đi lên nhà trên định bụng bế con rồi cảm ơn Mơ vì đã trông giữ con giúp mình, nhưng chị Long lại không thấy Mơ và con mình đâu. Ngay lúc đó, chị Long chỉ nghĩ rằng có lẽ Mơ bế con mình sang nhà hàng xóm chơi, chứ không hề mảy may có suy nghĩ con mình đã bị bắt cóc. Ngồi đợi mãi vẫn không thấy Mơ bế con về, chị Long đã đi qua các nhà trong xóm tìm kiếm nhưng vẫn không thấy bóng dáng Mơ đâu, linh cảm có chuyện chẳng lành nên chị Long đã nhanh chóng gọi điện báo cho người thân để đi tìm con trai. Nhưng mọi sự kiếm tìm đều không có kết quả, ngay chiều ngày hôm đó chị Long đã đến cơ quan Công an địa phương để trình báo sự việc con trai mình mất tích.

Nhận được tin báo, cơ quan Công an đã nhanh chóng triển khai kế hoạch phá án. Nhận định đây là vụ án nghiêm trọng lại xảy ra vào những ngày cận Tết nên Công an huyện Trảng Bom đã phân công lực lượng điều tra vào cuộc, đồng thời báo cáo lên lãnh đạo Công an tỉnh Đồng Nai để được chỉ đạo.

Qua công tác điều tra xác minh thu thập thông tin, các điều tra viên biết được trước đó Mơ đã đến nhà chị Long nhiều lần, đặc biệt là trong ngày bé Hoàng Anh bị bắt cóc Mơ đã đến một lần vào buổi sáng rồi về. Điều đó cho thấy Mơ đã có âm mưu từ trước, đồng thời thị đã có kế hoạch chắc chắn trước khi bắt cóc bé Anh.

Qua chị Long, các điều tra viên biết được Mơ đã đi bộ vào nhà chị Long, theo phán đoán một là Mơ được ai đó đưa đến, hai là thuê xe ôm tới. Rà soát những người chạy xe ôm khu vực lân cận, Công an đã nhận được một thông tin hết sức quý giá từ một người đã được Mơ thuê chạy xe ôm: "sáng nay có một phụ nữ đi xe buýt rồi thuê tui chạy vào một tiệm tạp hóa, sau đó còn cho tui số điện thoại để khi nào cô ấy gọi thì đến đón, sau mấy tiếng đồng hồ người phụ nữ đó lại gọi điện thoại nói tui vào đón nhưng lần này thì tui thấy cô ấy bế một bé trai".

Xác định đây là đối tượng đã bắt cóc bé Hoàng Anh, cơ quan Công an tiến hành xác minh số điện thoại và tìm ra địa chỉ của Mơ tại Thanh Hóa. Công an huyện Trảng Bom đã nhanh chóng thành lập một tổ công tác cấp tốc ra Thanh Hóa để điều tra lai lịch của người phụ nữ này. Qua xác minh từ Công an địa phương, được biết Mơ đã bỏ đi các tỉnh phía Nam từ năm 2009, điều mấu chốt của vụ án là Mơ có một người chị gái vượt biên rồi lấy chồng bên Trung Quốc và có khả năng người này là đầu mối để Mơ đưa trẻ em sang đó bán.

Khi đã nắm bắt thông tin gần như chính xác về đối tượng, Công an nhanh chóng liên lạc với cơ quan Công an các tỉnh phía Bắc để kết hợp phá án… Lần theo một số nơi, Công an xác định, đối tượng Mơ đang có mặt tại địa bàn tỉnh Quảng Ninh. Và chỉ 3 ngày sau khi vụ án xảy ra, Lê Thị Mơ đã bị bắt ngay tại cột mốc số 1367 (2)-100 khu Hồng Hà, phường Ninh Dương, thành phố Móng Cái khi thị đang bế bé Hoàng Anh chuẩn bị vượt biên sang Trung Quốc. Sau đó một ngày, bé Hoàng Anh đã được bàn giao cho gia đình.

Trước tính chất nghiêm trọng của vụ án, ngay sau khi di lý đối tượng vào Đồng Nai, Công an huyện Trảng Bom đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can, bắt tạm giam đối với Lê Thị Mơ để điều tra về hành vi "Mua bán trẻ em" theo điều 120 - Bộ luật Hình sự.

Bắt cóc trẻ bán cho chị gái ở Trung Quốc để lấy tiền về quê ăn Tết!

Sau khi Mơ được di lý về Công an huyện Trảng Bom, chúng tôi đã tìm đến Trại tạm giam - Công an huyện Trảng Bom để tìm hiểu rõ hơn về vụ việc này. Quả thật, khi tận mắt thấy đối tượng đã cả gan gây ra tội trạng, chúng tôi không khỏi ngạc nhiên bởi nhìn Mơ có vẻ ngoài khá hiền lành và đôi mắt gần như không nhìn thẳng người đối diện khi trò chuyện. Trong khi trả lời những câu hỏi của chúng tôi, Mơ đã cố ngăn những dòng nước mắt hối hận quá muộn màng của mình.

Theo lời khai nhận của Mơ thì do không có công ăn việc làm ổn định và giữa lúc chưa biết lấy tiền đâu ra để về quê ăn Tết cùng các con của mình thì Mơ này nhớ tới lời nhắn nhủ của chị gái lấy chồng bên Trung Quốc nói trước đó muốn xin một bé trai để làm con nuôi nhưng không biết xin ở đâu. Trong thời gian đến bán giấy cho chị Long, Mơ biết chị Long mới sinh con trai, từ đó Mơ nảy sinh ý định bắt cóc cháu đưa sang Trung Quốc cho chị gái làm con nuôi.

Nếu "vụ làm ăn" thành công, Mơ sẽ nhận được 20 triệu đồng. Và sau vài lần đến chơi, Mơ đã bắt cóc bé Hoàng Anh mang ra quán cà phê gần đó, rồi thuê xe ôm chở ra quốc lộ 1 (đoạn Khu công nghiệp Bàu Xéo) tiếp tục bắt xe đi miền Bắc. Trên đường đi, để tránh bị phát hiện, Mơ đã chuẩn bị sẵn chai sữa pha với thuốc ngủ, cứ thế cho cháu Hoàng Anh uống để cháu ngủ li bì. Đến Móng Cái, Quảng Ninh, thị bắt xe ôm đi vào khu vực đường biên giới để chuẩn bị trốn sang Trung Quốc thì bị lực lượng chức năng bắt giữ.

"Em đâu có buôn bán trẻ con gì đâu, chỉ là chị gái em lấy chồng bên Trung Quốc đã sinh được hai đứa con gái, hai năm trước sinh được một đứa con trai thì đã mất. Có lần chị gái em về nước chơi bảo em xem thấy có đứa con trai nào thì xin cho chị một đứa chứ ở bên đó người ta "trọng nam khinh nữ", nhà chồng họ thích con trai lắm, vì thương chị gái nên em mới đánh liều làm vậy!", Mơ khóc nức nở biện hộ cho hành động phạm pháp của mình. Khi được hỏi "sao không xin con nuôi hợp pháp mà phải bắt cóc?", Mơ không trả lời ngay mà im lặng một lúc rồi mới lên tiếng: "Em cũng đã mấy lần định xin nhưng thủ tục rắc rối mà em lại mất chứng minh nhân dân nên không xin được…".

Trong câu chuyện kể với chúng tôi về gia đình riêng của mình, Mơ nhiều lần lặng đi. Theo lời Mơ thì Mơ sinh ra trong một gia đình nghèo khó lại đông anh chị em, nên Mơ không được học hành đến nơi đến chốn. Mới lớn lên Mơ đã phải đi làm thuê kiếm tiền phụ giúp cha mẹ… Khi đến tuổi lập gia đình, Mơ kết duyên với chàng trai cùng xóm, rồi vợ chồng Mơ sinh được hai đứa con (hiện một đứa 8 tuổi, một đứa 6 tuổi) nhưng không lâu sau thì chồng Mơ chết đuối trong một lần đi phà. Thấy một thân một mình nuôi hai con nhỏ quá vất vả, Mơ đã gửi các con cho mẹ ruột rồi tìm vào Đồng Nai kiếm việc sinh nhai và có tiền gửi về quê cho mẹ nuôi cháu.

Trong thời gian ở Đồng Nai, Mơ đã cặp bồ với một người đàn ông từng có một đời vợ nhưng cũng là dân lao động nghèo nên Mơ vẫn phải làm đủ nghề để kiếm sống… Từ khi nghe chị gái nhỏ to chuyện muốn có đứa con trai nuôi, trong đầu Mơ lúc nào cũng chỉ nghĩ đến bắt cóc trẻ đưa sang Trung Quốc cho chị gái vì khoản tiền 20 triệu đồng quá lôi cuốn thị… Những ngày cuối năm Mơ chuyển nghề buôn bán giấy, trong thời gian giao hàng cho khách Mơ thấy bé Hoàng Anh đúng như "đặt hàng" của chị gái nên quyết tâm ra tay.

Theo lời bộc bạch của Mơ thì khi bế bé Hoang Anh trong tay tìm đường tẩu thoát, Mơ đã rất hoang mang và hoảng sợ, nhưng đã trót đâm lao phải theo lao… "Em chỉ nghĩ là bắt bé Hoàng Anh để có một khoản tiền về quê ăn Tết với các con, ai ngờ…", Mơ bật khóc và tỏ vẻ hối hận bởi bây giờ khi ngồi nghĩ lại hành động của mình, nhất là chuyện người mẹ già cùng hai đứa con nhỏ ở quê sẽ chịu đựng ra sao trước hành vi phạm pháp của thị càng khiến cho thị đau đớn, xót xa vì những gì thị đã gây ra.

Những giọt nước mắt, những lời biện hộ và nhất là hoàn cảnh gia đình của Mơ khiến cho những người mới nghe qua có thể phần nào đó thông cảm và chạnh lòng. Tuy nhiên, khi nghĩ đến viễn cảnh nếu cháu bé Hoàng Anh không được giải cứu kịp thời và bị bán sang Trung Quốc thì không biết bố mẹ và người thân của cháu bé sẽ chịu đựng ra sao trước nỗi đau mất con quá lớn, khi ấy có lẽ thật khó có thể tha thứ cho hành vi tội lỗi của Mơ!

Lữ Phạm
.
.
.