Nỗi ân hận của kẻ lĩnh án chung thân vì giết người, cướp tiệm vàng

Thứ Hai, 19/08/2019, 18:11
Cho đàn em mượn tiền chơi điện tử để dễ bề rủ rê, khống chế, Nguyễn Viết Toán, SN 1993, trú tại Trúc, huyện Ân Thi (Hưng Yên) đã tính tới chuyện sử dụng người này vào việc làm phạm pháp. Và trong lần đi cướp tiệm vàng, Toán đem cả tên đàn em đi cùng nhưng lúc gay cấn, chính anh ta lại cầm dao giết người nên bị kết án chung thân. Giờ đây, lĩnh án chung thân, Toán bảo rằng chỉ mong có ngày được về để đến tạ lỗi với người đã bị anh ta sát hại…


Kẻ giết người máu lạnh

Đó là đánh giá của công luận mấy năm trước về tên cướp tiệm vàng, giết người đuổi bắt, xảy ra ở thị tứ Bô Thời, xã Hồng Tiến, huyện Khoái Châu (Hưng Yên). Thời điểm đó, Nguyễn Viết Toán, SN 1993, hung thủ của vụ án mới 19 tuổi nhưng những gì thể hiện ra cho thấy Toán là một tên tội phạm có tính toán, chuẩn bị kỹ càng trước khi gây án nhưng cái kết lại nằm ngoài dự tính.

Phạm nhân Nguyễn Viết Toán.

Theo hồ sơ phạm nhân, ngày 1-5-2012, sau khi bị thua lô đề, Nguyễn Viết Toán lấy xe của mẹ đem đi cầm cố được 7 triệu rồi tìm Hà Văn Tỉnh, một đứa trẻ từ lâu chịu sự chi phối của Toán về tiền bạc,  bàn cách kiếm tiền.

Trên đường lên thị trấn Kẻ Sặt, huyện Bình Giang mua dao chờ cơ hội ra tay, lúc đi ngang qua tiệm vàng Kiệm Huyền, thấy trong tiệm vàng chỉ có hai ông bà già lại không có camera quan sát nên quyết định hành động. Sau một hồi kiểm tra địa hình tìm hướng tẩu thoát nếu bị truy đuổi, Toán rủ Tỉnh đi ăn uống để trấn an tên đàn em nhỏ tuổi.

Đến 21 giờ, hai tên quay lại tiệm vàng, đợi cho đến khi các cửa hàng bên cạnh đóng cửa, tắt điện, Toán liền đi vào cửa hàng vàng Kiệm Huyền hỏi mua vàng. Thấy khách nói mua 1 cây vàng nhưng tiền mặt không đủ, ông Kiệm không đồng ý bán. Toán liền quay ra mua dây chuyền 5 chỉ.

Ông Kiệm đưa cho Toán thử và khi anh ta vừa đeo sợi dây chuyền này vào cổ liền nháy đồng bọn bỏ chạy. Ông Kiệm đuổi theo, hô cướp. Tiếng tri hô của ông chủ tiệm vàng làm những nhà bên cạnh khi đó vẫn chưa ngủ, nghe thấy liền mở cửa chạy ra cùng tham gia đuổi bắt.

Trong số này có anh Đỗ Xuân Lượng (sinh năm 1974) là cháu ruột của ông Kiệm, anh Đỗ Bá Hiền và anh Đỗ Như Minh là hàng xóm. Hai tên Toán và Tỉnh chạy được khoảng 1 km đến cánh đồng thôn Cao Quán, xã Hồng Tiến, (Khoái Châu, Hưng Yên) thì bị người dân đuổi kịp. Tỉnh bị bắt còn Toán trốn xuống mương nước lấy lá che phủ hòng trốn thoát nhưng vẫn bị phát hiện.

Trong lúc bị người dân lôi lên khỏi mương nước, Toán rút dao đâm anh Lượng vào ngực khiến nạn nhân tử vong. Các anh Hiền, Minh cũng bị Toán đâm bị thương phải đi cấp cứu. Lợi dụng cơ hội mọi người đang lo cho người bị thương, Toán vùng chạy thoát. Đêm hôm đó, gã đã trốn ở nhà cậu ruột ngoài Hà Nội nhưng sau khi được người cậu động viên, hôm sau đã quay về đầu thú.

Bữa cơm thật mật dành cho các phạm nhân cải tạo tiến bộ với người thân được lãnh đạo trại giam Hoàng Tiến tổ chức vào dịp cuối năm.

Với 2 tội giết người, cướp của, Toán bị kết án chung thân, còn Hà Văn Tỉnh, do tuổi vị thành niên, chỉ tham gia với vai trò đồng phạm nên bị tuyên phạt 3 năm tù.

Đây không phải lần đầu Toán đi cướp, bởi trước đó khoảng 2 tháng, anh ta đã cùng đàn em Hà Văn Tỉnh thực hiện trót lọt vụ cướp tại nhà anh Sủng, ở xã Vân Du, Ân Thi (Hưng Yên). Lần ấy hai tên cướp đi 1 dây chuyền vàng, 1 lắc bạc bán được 3,1 triệu đồng. Toán cho Tỉnh 1,2 triệu để trả nợ, số tiền còn lại Toán nướng sạch vào lô đề.

Mong được một lần đến thắp hương cho nạn nhân

Vào tù nhưng cái tính lười nhác của Toán vẫn không thay đổi. Gặp chúng tôi khi đang cải tạo ở đội dán bạc, Trại giam Hoàng Tiến, Toán luôn mồm than mệt cho dù công việc đang làm không hề tốn sức tí nào. Hỏi Toán có thích đi làm gạch không, hay ra đồng trồng rau, nuôi lợn thì xin chuyển, anh ta la lên oai oái.

Toán là con lớn trong một gia đình có 3 anh em ở thôn Trúc Đình, xã Xuân Trúc, huyện Ân Thi (Hưng Yên). Bố chẳng may mắc bệnh tâm thần, mỗi khi lên cơn thường đập phá đồ đạc và đánh đập vợ con.

Đáng ra phải giúp mẹ đỡ đần chuyện nhà thì Toán tỏ ra chán nản. 14 tuổi, Toán bỏ học và kể từ đó trở thành kẻ bất trị. Anh ta thường lang thang cùng đám bạn xấu, đi trộm cắp, cướp giật, đánh nhau để có tiền ăn chơi, đập đá và lô đề …

Theo lời Toán thì mới 14 tuổi, anh ta đã biết chọn thời điểm mọi người bận rộn với bữa cơm chiều để trộm cắp. Bất kể thứ gì, từ con gà con vịt đến cái máy bơm hay cái xe đạp, cứ sơ sểnh là lấy. Rất nhiều lần bị bắt vì những vụ trộm cắp vặt nhưng Toán chỉ bị phạt hành chính rồi cho về.

Theo lời phạm nhân này, anh ta được "ưu ái" như vậy là do có người bác làm công an xã. Vì thương tình người em bệnh tật nên người bác này đã ra sức bảo vệ Toán. Ông lựa lời khuyên bảo Toán, mong đứa cháu sớm chịu bất hạnh này thức tỉnh để làm chỗ dựa cho người em dâu chứ không muốn cho Toán đi trại giáo dưỡng.

Thế nhưng đứa cháu bất trị đã không cảm động trước việc làm của người bác mà lại ỷ thế vào điều đó để tiếp tục có những hành động sai trái khác.

Theo lời anh ta kể thì đã có thời điểm muốn làm ăn tử tế, nhưng cái cách kiếm tiền lại không tử tế chút nào. Đầu năm 2012, Toán mua một máy chơi xèng về để kinh doanh và trong số những đứa trẻ ham chơi trong làng, Toán đã chọn được một đệ tử chính là Tỉnh.

Bữa cơm thật mật dành cho các phạm nhân cải tạo tiến bộ với người thân được lãnh đạo trại giam Hoàng Tiến tổ chức vào dịp cuối năm.

Tỉnh là em trai một chiến hữu thân thiết của Toán, ham chơi điện tử và lần nào đánh cũng thua. Toán cho Tỉnh nợ tiền để dễ bề điều khiển, bảo gì cũng nghe kể cả rủ đi cướp. Tuy nhiên, số tiền lẻ kiếm được từ chiếc máy chơi xèng không khiến Toán trở nên lương thiện.

Vì cái tính thích ăn chơi đua đòi hơn chí thú làm ăn nên rất nhiều lần Toán lấy xe máy của mẹ đi cầm cố để có tiền ăn chơi. Và khi ngập trong nợ nần tiền lô đề, Toán mới nảy sinh ý định đi cướp.

Toán bảo rằng  đến lúc  nghe tòa tuyên án chung thân mới biết tội mình nặng thế. Rồi thời gian sống trong trại cải tạo, ngày nào cũng phải tuân thủ các qui định nghiêm ngặt, Toán đã có ý định bỏ trốn, "nhưng giờ thì thôi rồi vì được cán bộ giác ngộ, được bạn tù động viên".

Rồi như cũng nghĩ được một câu tử tế, Toán bảo nhiều lúc cảm thấy hối hận vì đã gây ra cái chết cho một thanh niên trẻ. Toán bảo không biết mặt người đó nhưng hàng năm, cứ gần đến ngày gây án là trong lòng lại cảm thấy bất an.

"Sau này nếu được ra trại, nhất định tôi sẽ đến nhà thắp hương cho người thanh niên bị tôi cướp đi mạng sống. Trong này, nhiều đêm trằn trọc không ngủ được, tôi cũng thầm cầu xin được tha thứ", Toán kể. "Ở trong này em hiểu thế nào là mất tự do rồi. Em không muốn bỏ trốn để bố mẹ phải hứng chịu hết bi kịch này tới bi kịch khác", Toán bộc bạch.

Vĩnh Hà
.
.
.