Hai đại bàng gãy cánh tuổi xế chiều

Thứ Năm, 27/03/2014, 08:30

Hai người đàn ông, đúng hơn là hai con đại bàng của điện ảnh phương Nam sau giải phóng có hai tính cách gần như trái ngược nhau, tựa nước và lửa. Từ đó mà số phận của họ cũng khác nhau. Dù là nước hay lửa thì hai con đại bàng ấy cũng gặp nhau ở buổi xế chiều, hay nói đúng hơn là cùng hứng chung bi kịch: túng quẫn. Song, cách đối mặt với thử thách của cả hai lại rất khác và không thể nói, điều đó không cho biết họ là ai.

Nhắc đến Thương Tín, hiếm ai biết ông khởi đầu sự nghiệp bằng bộ môn cải lương mà nghĩ ngay đến hàng loạt vai kép chính, kép độc tại đoàn kịch Kim Cương. Nhưng để đẩy cái tên Thương Tín thành một thương hiệu lớn thì phải nhờ vào những vai "bất hảo" trong những cái rạp chiếu bóng mà bây giờ chả khác mấy với nhà kho. Như vai thiếu tá ác ôn Lưu Kỳ Vọng trong "Ván bài lật ngửa" hay đường nét hơn là tướng cướp Bạch Hải Đường trong "SBC".

Sở hữu một gương mặt nhuốm màu sương gió cùng đôi mắt lạnh, gần như gian và kỹ năng diễn xuất có thể xếp vào hàng hảo hạng, Thương Tín từng trở thành thần tượng (như một kiểu chuẩn men) của những gã trai lơ. Những nữ sinh ngày ấy dường như mê đắm tài tử nước ngoài Alain Delon một, thì yêu Thương Tín mười. Họ ép ảnh Thương Tín trong những cuốn tập để khi có chút thời gian là lôi ra ngắm và mơ mộng. Và người ta thường hài hước đồn rằng thời ấy, không hiếm những người đàn bà bị ruồng bỏ bởi đang nằm bên cạnh chồng mà cứ gào lên: Thương Tín.

Chánh Tín - Thương Tín.

Tuy nhiên, Thương Tín không chỉ được biết đến bằng những hình ảnh như thế. Ngoài những thứ như vừa kể, người ta còn biết đến Thương Tín như một tay sát gái hay ít nhất là đa tình. Tệ hơn, anh còn là một con bạc say sưa như một sự nghiệp thứ hai của anh, ngoài điện ảnh. Năm 2007, Thương Tín bị bắt vì tổ chức đánh bạc. Những mảng tối của Thương Tín từ đó mà bị lột trần, phơi sáng. Từ một tài tử nằm lòng công chúng, Thương Tín trở thành kiểu mẫu của đàn ông ăn chơi sa đọa. Là biểu tượng của lối sống bản năng, buông thả và vô nghĩa. Thương Tín sạch tiền khi ở tuổi xế chiều, gá nghĩa với một người đàn bà và đẻ thêm một cô con gái ở tuổi 58. Và giờ là lúc mà Thương Tín vừa bắt tay kiến tạo lại đời mình.

Khác hẳn với hình ảnh sa đà, trác táng của Thương Tín là (Nguyễn) Chánh Tín - một kép đẹp, tài danh chả kém với Thương Tín nếu chả muốn nói có phần bóng bẩy hơn, với vai diễn để đời là Nguyễn Thành Luân trong "Ván bài lật ngửa". Với vẻ ngoài bệ vệ, sang trọng và lịch lãm, người ta nhìn thấy Chánh Tín như mẫu mực của kiểu đàn ông thành đạt hay đúng hơn là đại diện chuẩn xác của tầng lớp trí thức thượng lưu. Và Chánh Tín cũng chỉn chu, mực thước trong gần hết cuộc đời của mình, hay ít ra không bao giờ có chuyện ông bị bắt tại trận trong một vụ ăn chơi nào đó như Thương Tín. Nhắc đến Chánh Tín, người ta không chỉ nhớ ông là một tài tử điện ảnh, một nghệ sĩ ưu tú mà còn là giám đốc của hãng phim này, dòng họ thuộc hàng trâm anh thế phiệt.

Thế nhưng, dù có phần bệ rạc như Thương Tín hay trịnh trọng, điềm đạm và…ý tứ như Chánh Tín thì cuối cùng cả hai cũng rơi vào vòng xoáy tương tự nhau ở khúc cuối cuộc đời.  Nếu Thương Tín phải vào tù ra tội, nợ nần vì bài bạc thì Chánh Tín bị đẩy ra khỏi nhà vì canh bạc kinh doanh.

Thương Tin sinh con gái ở tuổi 58.

Song, hoạn nạn như nhau nhưng thái độ với cuộc đời khác hẳn. Dù kiêu bạc, bất cần nhưng Thương Tín nhìn cuộc đời rất nhẹ nhàng, hồn hậu và nhận hết sai lầm về mình hay ít nhất, ông chả nhiếc mắng ai và càng không có chuyện đề nghị ai đó phải gánh thay trách nhiệm cho mình. Chánh Tín thì khác, vốn quý tộc nên hết phàn nàn, chê trách bên ngoài (ăn cắp bản quyền phim của ông hay lợi dụng sự thiếu hiểu biết của ông) lại kêu ca bên trong.

Ừ nhỉ! Phải trong cơn hoạn nạn ta mới nhận ra nhau. Nhìn người này cứ tưởng ăn mày nhưng hóa ra lại là người kia, kẻ vốn vẫn được bao bọc trong lớp áo vàng son kiêu hãnh ấy! Thực ra, cũng chả ai nỡ trách kẻ sa cơ và chỉ những kẻ có vấn đề về thần kinh thì mới chịu khó sĩ diện khi nhỡ vận. Song, cái mất ở đây không phải ở sĩ diện mà là lòng tự trọng.

Mới thấy, cái bản năng mà hồn hậu giữa đời này mới là thứ quý giá Chứ vàng (son) giả (dối) cũng chả để làm gì.

Giá trị đảo lộn nhìn từ chuyện Nguyễn Chánh Tín

1. Đời bạc hay sao sống ảo?

Hàng ngày, lổn nhổn trên các mặt báo là cuộc sống xa xỉ của sao. Thu Minh đeo đồng hồ bạc tỷ, xế hộp hẳn tỷ nốt. Ngọc Trinh khoe tủ giày, váy hàng hiệu. Mr Đàm mất nhẫn hột xoàn. Tầm như Minh Hằng thì thu nhập hàng năm đến vài tỉ… Tất nhiên, những con số ấy là ảo. Ở chỗ, giá trị sống của họ cao hơn rất nhiều lần tài năng của họ.

Có nghĩa một đám đông nào đấy đã rất hào phóng chi trả cho họ những khoản thù lao ngất ngưởng, chênh lệch rất nhiều so với những người bình thường.

Chưa kể về khoản… tình, họ cũng chả bao giờ thiếu. Một nam diễn viên bảnh bao một chút thì chỉ cần cái búng tay đã thấy một đám đàn bà nhảy lên giường. Ai thiếu thì thiếu chứ họ xài không hết! Và tất nhiên miễn phí, thậm chí được thêm tiền. Nhìn vào Đan Trường thì biết.

Dù được cuộc đời trả công hậu hĩnh thế, tức trả hơn gấp chục, gấp trăm lần tài năng lẫn cái gọi là cống hiến của họ thì một ngày nào đó họ vẫn bảo đời bạc, đời nghiệt ngã với nghệ sĩ làm sao!

Và khi làm ăn, lãi chả biết có cho ai đồng nào không chứ thua lỗ, họ cũng chả ngần ngại gì mà không kêu gọi fans của mình gánh thay cho họ. Cả đời chỉ hưởng thôi vẫn cứ chê đời bạc. Mắc cười chưa!?

Về phía đám đông, mụ mị thì cũng chỉ mụ mị một thời gian và đến ngày nó cũng phải sáng mắt ra chứ, chúng nó biết mình ngu dại nên thôi chứ. Thật ra đời đâu có bạc, chẳng qua là các anh chị sống ảo lòi và yêu cầu cuộc đời phải cung phụng cho cái cuộc sống ấy đến suốt đời nhưng chả được nên mới lăn ra ăn vạ cuộc đời ấy chứ!

Mà dòm vào sao Việt, xem thử 2/3 số họ cống hiến được gì cho nghệ thuật? Thật đáng buồn và đáng cười!

2. Nghệ sỹ thì phải vậy

Cũng như bao nghệ sĩ lạc thời khác, đạo diễn Lê Hoàng Hoa - người làm nên ''Ván bài lật ngửa'' cũng như tạo ra cái tên cho Nguyễn Chánh Tín cũng có những ngày mặc cảm vì bất lực trong những năm tháng cuối đời. Và chẳng hiểu vì lý do gì mà trong những lần âm thầm về nước để xin làm phim, ông hiếm khi nhắc đến cái tên Nguyễn Chánh Tín.

Giấc mộng làm phim không thành vì cái cách làm phim của ông (vốn được học từ Mỹ trước khi Sài Gòn giải phóng) có thể mới nhưng sau đó thành ra lạc nhịp với thời đại. Thêm vào đó phim mà ông dự tính làm ngốn kinh phí rất cao nên các nhà đầu tư cũng ngại. Hơn nữa ông cũng già, thở ra đã yếu, người ta muốn tìm những đạo diễn trẻ hơn.

Nhưng Lê Hoàng Hoa chỉ buồn chứ không kêu ca, nuối tiếc nhưng kiêu hãnh, ông ẩn sâu trong làng giải trí cho đến lúc mất chứ không ngoi lên để đăng tài khoản của mình trên mặt báo. Nghệ sĩ trước hết phải vậy!

3. Đừng thần tượng một cách thái quá

Vấn đề mà dư luận suốt tuần qua nói đến nó không thuần túy chỉ nhắm vào chuyện của Nguyễn Chánh Tín mà đó là câu chuyện đúng sai, thực giả hay nói một cách khác đi là chúng ta cần phải xác lập lại giá trị.

Chữ tình là cần thiết, rất cần thiết nhưng nó phải được đặt đúng chỗ chứ đừng đặt để quá hồn nhiên, xuẩn ngốc bởi sự ngốc nghếch (lại là của người lớn) chính là tai họa và làm đảo lộn các giá trị về sau.

Nguyễn Chánh Tín làm ăn thua lỗ nên phải bán nhà cho ngân hàng Phương Nam. Chuyện này rất bình thường với bất kỳ doanh nghiệp nào.

Cơ mà bên thi hành án người ta cũng rất thận trọng, chưa dám động dù Ngân hàng đã có đơn đề nghị. Thêm vào đó, Ngân hàng Phương Nam cũng đề nghị hỗ trợ từ 400 - 500 triệu đồng để vợ chồng Chánh Tín thuê nhà trong năm đầu tiên.

400 - 500 triệu không phải là con số nhỏ, ở Sài Gòn giờ đây nếu khéo vun vén thì ông Tín hoàn toàn có thể mua một căn nhà khác, giản dị hơn bằng số tiền trên với nhiều phương án.

Nhưng ông Tín không chịu, vợ chồng ông xin hoãn thi hành án để chữa bệnh và làm thủ tục xuất cảnh cho con trai sang Canada.

Và giờ, khi đã hết thời hạn tạm hoãn thì ông Nguyễn Văn Hòa - Chi Cục trưởng Chi cục Thi hành án quận 10 vẫn chưa có kế hoạch cưỡng chế vì: ""Nghệ sĩ Chánh Tín là người của công chúng. Chúng tôi rất thận trọng, chưa có kế hoạch gì về việc cưỡng chế thi hành án. Chúng tôi cũng chưa mời hay thông báo gì cho phía gia đình nghệ sĩ Chánh Tín về việc tiếp tục thi hành án".

Thế rõ nhé! Mình mượn tiền của người ta mà chứ đâu phải người ta ngang nhiên cướp nhà mình.

Thêm nữa, sau mấy ngày đăng tài khoản lên báo để xin mọi người thì ông Tín.

Hà Cao
.
.
.