Hành trình truy bắt trùm ma túy mang tên "sói già đất Bắc"

Thứ Hai, 13/06/2016, 07:16
Mặc dù các mắt xích quan trọng trong đường dây mà mỗi tên đều là đối tượng cầm đầu một nhánh lớn đã bị các trinh sát Đội 3, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy (PC47) Công an TP HCM phối hợp với Phòng 4, Cục C47 - Bộ Công an chặt đứt từ những ngày cuối tháng 4-2016, song tên trùm Phạm Ngọc Cường với biệt danh "sói già đất Bắc" vẫn nhiều lần trốn thoát.


Với quyết tâm phải bắt bằng được tên trùm này để hoàn tất chuyên án, các trinh sát miệt mài “cày ải” dọc tuyến đường từ Hải Dương vào TP Hồ Chí Minh và ngày 1-6-2016 đã tóm gọn Cường khi hắn vừa đặt chân đến bến xe Miền Đông với tang vật mang theo là 1kg ma túy đá.

1.Sinh năm 1973 trong một gia đình có nghề buôn bán bánh kẹo ở số 210, Điện Biên Phủ, phường Phạm Ngũ Lão, TP Hải Dương, tỉnh Hải Dương, nhưng đến năm 1980, cha mẹ Cường kiếm được một chỗ buôn bán trong bến xe nên Cường được dắt theo để dễ bề quản lý.

Đối tượng Phạm Ngọc Cường bị khống chế

Cũng như rất nhiều bến xe khác ở một số tỉnh, thời kỳ này bọn tội phạm các loại thường trà trộn vào bến xe tỉnh Hải Dương tìm cách móc túi, trộm cắp tài sản của hành khách và thường ghé quầy hàng của nhà Cường uống nước, ăn kẹo.

Thấy đám đàn anh có tiền ăn tiêu thoải mái, Cường rất thích, hắn cứ lẽo đẽo chạy theo xin được cho bám đuôi. Nhắm thấy thằng nhỏ này có thể lợi dụng được, lúc bấy giờ một đàn anh tên "Hùng chuối" đã đồng ý cho Cường theo nhưng với điều kiện hàng ngày phải về quầy hàng trộm của cha mẹ một bao thuốc lá Điện Biên bao bạc và một gói kẹo mang cho đàn anh.

Thời gian đầu, đám móc túi này chỉ sai Cường đi mua bán những món đồ lặt vặt và mỗi lần như vậy hắn thường được chúng cho những đồng tiền thừa. Năm 1988, một nhóm giang hồ từ Hải Phòng qua gây chiến đánh nhau để tranh giành lãnh địa, trong lúc đàn anh đang bị chém tơi bời thì Cường bê nguyên bếp than hồng hất thẳng vào mặt tên cầm đầu băng gây chiến khiến tên này bị bỏng rất nặng chỉ còn biết ôm mặt cùng đồng bọn chạy khỏi bến xe Hải Dương, đồng thời đàn anh của Cường cũng thoát lưỡi hái tử thần.

Sau trận ấy, Cường được đàn anh hết lòng cảm phục và giao cho "phụ trách" nhóm 7 tên móc túi. Đầu năm 1989, chỉ vì tranh giành chỗ đá bóng, Cường cùng đồng bọn đã đánh bị thương một nhóm thanh niên cùng phường và bị lực lượng Công an đưa về trụ sở lập biên bản xử lý.

Vì hắn chưa đủ tuổi chịu trách nhiệm hình sự nên Cường chỉ bị xử phạt vi phạm hành chính về tội gây rối rồi yêu cầu cha mẹ lên làm cam kết để bảo lãnh về nhà dạy dỗ.

 Ở nhà nhiều ngày mà không thấy "đại ca" đến thăm, hắn tỏ ra chán ghét tay đàn anh và ủ mưu lật đổ để giành "ngôi". Nói là làm, Cường trốn khỏi sự quản thúc của gia đình, kết nối lại với đám móc túi để bàn bạc chuyện đánh chiếm "ngôi" của đàn anh.

Nói đến khô cả cổ mà đám đàn em không đứa nào dám hành động, Cường tức giận chạy về nhà lấy con dao phay dắt vào người chạy đến bến xe chờ lúc "đại ca" đang ngồi uống rượu lôi ra chém. Do không ngờ đàn em mình làm phản, tên "đại ca" này đã bị Cường chém trọng thương phải vào bệnh viện cấp cứu và điều trị dài ngày.

Hành động xong, Cường lập tức gọi đám đàn em đến tuyên bố việc mình đã phế truất ngôi vương của "đại ca" và yêu cầu mọi người phải phục tùng dưới trướng của hắn. Đang trong lúc "tuyên bố lý do" thì lực lượng Công an ập đến bắt Cường về lập hồ sơ xử lý. Một lần nữa hắn thoát án tù và chỉ phải chịu hai năm đi trường giáo dưỡng.

Vừa trở về sau những ngày học tập tại trường giáo dưỡng, Cường tiếp tục quy tụ đám đàn em nhưng lần này không hành nghề móc túi nữa mà chuyển sang bán lẻ ma túy và tổ chức sòng bạc. Năm 1995, khi đang say máu đỏ đen thì bị Cảnh sát hình sư, Công an tỉnh Hải Dương tóm gọn, sau đó hắn bị xử 12 tháng tù giam và đến năm 2005, Cường bị các trinh sát Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy Công an tỉnh này bắt về tội tàng trữ, mua bán trái phép chất ma túy.

Cường bị tuyên  án 48 tháng tù giam. Sau lần ở tù này, Cường được cha mẹ và anh chị em trong gia đình dốc lòng khuyên giải mong hắn hồi tâm chuyển ý làm lại cuộc đời để trở thành công dân tốt. Hắn không những không nghe mà còn đẩy bà mẹ ngã gãy cả chân rồi dọn đồ đạc rời khỏi gia đình đi thuê nhà ở cùng đám bạn tù.

2.Trở lại với vụ án, trong những ngày ở tù, Cường đã kết thân với một đối tượng chuyên mua bán ma túy ở khu vực biên giới thuộc cửa khẩu Móng Cái, tỉnh Quảng Ninh. Do thường xuyên phục vụ đàn anh chu đáo nên được đối tượng này nhận làm anh em kết nghĩa và hứa sau khi ra tù sẽ cho đi theo làm ăn.

Các đối tượng Sơn, Nhơn, Bình, Công.

Kể từ khi được theo đàn anh ra cửa khẩu Móng Cái, Cường được giao nhiệm vụ đi đánh chém các băng nhóm giang hồ khác để tranh mua, tranh bán. Sau vài lần thất bại đau đớn với thương tật đầy mình, Cường rút ra kinh nghiệm là không thể đi đánh chém một mình mà phải thu nạp thêm những đối tượng đói ma túy để khi đụng chuyện, đám này sẵn sàng lao đầu vào đánh chém và Cường chỉ việc chờ cơ hội đối phương sơ sảy thì ra đòn kết liễu. Với "chiến thuật" này, nhóm của Cường đã đánh thắng không dưới chục trận, chém trọng thương không ít đối thủ và được đám giang hồ nơi cửa khẩu đặt cho biệt danh "sói già đất Bắc".

Nhận thấy đám đàn anh liên tục thu được những món tiền lớn từ những vụ giao dịch ma túy, Cường rắp tâm lật đổ đàn anh để leo lên nắm quyền điều hành.Cũng với "chiến thuật" của bầy sói, đầu năm 2013 hắn cùng đám đàn em đã chém cho tên cầm đầu tơi tả phải bỏ sứ chạy về nhà vợ ở tận tỉnh Bắc Giang né tránh và còn hứa không bao giờ quay lại mảnh đất cửa khẩu này nữa dù đó là nơi cha sinh mẹ đẻ của hắn.

Lên nắm trùm được một thời gian, Cường nhận thấy số ma túy tiêu thụ cứ giảm dần theo thời gian. Xua đám đàn em đi tìm hiểu tình hình thì phát hiện lực lượng Công an các tỉnh phía Bắc liên tục tổ chức các đợt truy quét tội phạm, đồng thời thu gom những đối tượng nghiện hút ma túy đưa đi cai nghiện tập trung.

Để tìm cách bành trướng địa bàn, năm 2013, Cường bỏ ra nhiều ngày lên Hà Nội tìm cách thâm nhập giới mua bán "cái chết trắng" và nhanh chóng kết nối được với một đối tượng có nhiều tiền án, tiền sự về tội tàng trữ, mua bán trái phép chất ma túy tên là Lê Hồng Sơn (SN 1963), ngụ tại 31, hẻm 612/9 đường La Thành, phường Giảng Võ, quận Ba Đình, Hà Nội.

Tại buổi bàn bạc chuyện "đánh hàng", sau khi nghe Cường giới thiệu thành tích bất hảo, Sơn tình nguyện làm đệ tử và trở thành một mắt xích quan trọng trong đường dây của Cường. Sơn chịu trách nhiệm phân phối ma túy đến đám chuyên bán lẻ, ngoài ra Sơn còn giới thiệu cho Cường một đối tượng khác tên là Nguyễn Sỹ Công (SN 1992) tại 71 Nguyễn Khuyến, phường Văn Miếu, quận Đống Đa.

Tang vật của vụ án.

Tuy tuổi đời còn khá trẻ nhưng Công là kênh phân phối ma túy có tiếng trong giới và cũng từng có nhiều năm lăn lộn trong chốn nhơ nhớp này. Hoạt động ở Hà Nội một thời gian thì đường dây của Cường, Sơn, Công bị lộ. Theo "sáng kiến" của Công thì phải du Nam một chuyến để tìm mối bán hàng.

Tháng 2-2014, cả bọn vào TP Hồ Chí Minh và được một bạn tù trước đó dắt đi gặp gỡ một số đối tượng là dân anh chị, chăn dắt và mua bán "hàng trắng". Gần một tháng ăn dầm nằm dề, Cường, Sơn, Công quyết định kết giao với Trần Thành Nhơn (SN 1960), ngụ tại 229/21, đường Bùi Thị Xuân, phường 1, quận Tân Bình và Hồ Thanh Bình (SN 1972), ngụ tại 320/26 Trần Bình Trọng, phường 4, quận 5. Trong bữa tiệc "tắm" rượu Tây tại một nhà hàng trên đường Lê Ngô Cát, quận 3, cả bọn đã nhất trí tôn Cường lên hàng "đại ca" và chịu trách nhiệm lấy ma túy từ các tay trùm ở bên kia biên giới các tỉnh Quảng Ninh, Lạng Sơn, Lào Cai, Điện Biên và khi bị động thì vào cửa khẩu Nậm Cắn, tỉnh Nghệ An và Cầu Treo, tỉnh Quảng Trị giao cho Sơn và Công vận chuyển bằng đường bộ và đường sắt vào TP Hồ Chí Minh giao cho Nhơn, Bình chia nhỏ giao lại cho đám bán lẻ ở khắp các quận, huyện thuộc TP Hồ Chí Minh, Bình Dương tiêu thụ.

Qua công tác nắm địa bàn, các trinh sát Đội 3, Phòng PC47 Công an TP Hồ Chí Minh phối hợp với Phòng 4, Cục C47 - Bộ Công an đã tổ chức phương án triệt phá. Đến ngày 21-4-2016 thì lực lượng Công an tóm được các đối tượng Lê Hồng Sơn, Trần Thành Nhơn, Hồ Thanh Bình và Nguyễn Sỹ Công khi chúng đang tiến hành giao dịch mua bán ma túy, thu giữ gần 7kg ma túy các loại, 4 khẩu súng, 6 viên đạn. Tuy nhiên tại cơ quan Công an, Sơn đã đứng ra nhận mình cầm đầu đường dây và chỉ đạo hoàn toàn mà nhất quyết không chịu khai ra "sói già đất Bắc" Phạm Ngọc Cường.

Với quyết tâm phải bắt bằng được đối tượng cầm đầu để kết thúc chuyên án trong thời gian sớm nhất, các trinh sát lại tiếp tục lên đường. Sau nhiều lần ra Bắc, vào Nam, đến ngày 31-5-2016, tổ trinh sát nằm vùng tại tỉnh Hải Dương thông báo vợ Cường là Trần Thị Phương (vừa bị Tòa án nhân dân TP Hải Dương kết án 8 năm tù về tội tàng trữ trái phép chất ma túy nhưng cho tại ngoại vì mới sinh con) giả bộ đóng gói ma túy và di chuyển bằng đường hàng không vào TP Hồ Chí Minh.

Tuy nhiên thực chất ma túy đã được Cường mang theo người lên xe ôtô khách giường nằm của hãng An Sinh vào bến xe Miền Đông giao cho đám tay chân. Từ thông tin này, các trinh sát đã chia nhỏ đội hình ém quân tại sân bay Tân Sơn Nhất và nhiều điểm tại bến xe Miền Đông và những địa điểm mà hãng xe này có thể đổ khách dọc tuyến đường từ Đồng Nai, Bình Dương về đến chân cầu Bình Triệu…

Đến 2 giờ 30 sáng 1-6-2016, khi chiếc xe ôtô khách BKS 34M 3865 vừa mở cửa trả khách tại bến xe Miền Đông, quận Bình Thạnh, TP Hồ Chí Minh thì các trinh sát đã đồng loạt ập đến tóm gọn Cường cùng tang vật là gần 1kg ma túy tổng hợp.

Tại cơ quan Công an, Cường đã khai nhận toàn bộ hành vi của mình và còn cho biết đã nhiều lần giao cho Sơn, Công vận chuyển ma túy tổng hợp vào giao cho Nhơn và Bình tiêu thụ nhưng không nhớ rõ. Hắn chỉ nhớ lần gần nhất là vào cuối tháng 4-2016 đã giao cho hai đối tượng này gần 7kg ma túy tổng hợp cùng 4 khẩu súng để vận chuyển vào TP Hồ Chí Minh.

Nguyễn Cương
.
.
.